Introduction

phải thành công

  • Vietnam
  • Joined 01/07/2022

Photos

Video

TÂM TỐT ẮT MỆNH SẼ TỐT!
Trong hành trình của cuộc đời mỗi người sẽ có người... more
TÂM TỐT ẮT MỆNH SẼ TỐT!
Trong hành trình của cuộc đời mỗi người sẽ có người đang tiến, có kẻ đang lùi. Nhân vô thập toàn, sự vô hoàn mỹ, có người thì khẳng khái, độ lượng bao dung, kẻ lại quanh co, so đo tính toán.
Thực ra, bạn càng vội vàng thì càng mệt, càng cưỡng cầu lại càng m.ất. Thế giới rộng lớn, lò.ng người đa đoan, vậy nên bậc quân t.ử gặp phải tiểu nhân đôi khi là điều khó tránh.
Chỉ cần xem nhẹ một chút, nghĩ giản đơn một chút, sẽ thấy lò.ng yên vui. Hồng trần cuồn cuộn, mưa tiễn hoàng hôn, sao có thể tránh khỏi những điều phiền phức?
Bị hiểu lầm, hãy mỉm cười cho xong chuyện, bị ấm ức, cứ lặng lẽ bỏ qua. Thực ra, trên cuộc đời chuyện buồn chẳng ít nhưng niềm vui cũng không thiếu. Không có ánh m.ặt trời thì nghe gió thổi ngắm mưa rơi, không có hương hoa thì thưởng thức mùi thơm cây cỏ, không có tiếng đàn thì nghe tiếng côn trùng da diết.
Tâm tĩnh vạn sự bình, tâm vui vạn sự thuận. Bạn bè kết giao, quý trọng ở ch.ân thành. Đường đời gian khó, tháng ngày luôn biến đổi, yêu và hận cũng dần dần theo đó mà đổi thay. Thế nên gặp khó khăn, oán giận hãy đổi góc nhìn, ắt sẽ có cái nhìn thoáng hơn.
Vấp ngã rồi làm lại có sao đâu? Vấp ngã càng nhiều, khó khăn càng lắm thì nền tảng cho sự thành công sau này càng lớn. Điều cần thiết là đối diện với chính mình, nếu chiến thắng được chính mình thì còn điều gì không thể vượt qua.
Thật ra, làm người thì bao dung càng lắm, yêu thương càng nhiều, lò.ng càng dễ tha thứ thì hạnh phúc càng đong đầy. Biển trở vĩ đại là nhờ dung nạp trăm sông bất kể trong đục, người có thể thành vĩ nhân là nhờ vui cái vui của thiên hạ, buồn cái buồn của thế nhân.
Do đó, làm người chớ bận lò.ng oán hận thiệt hơn, hạnh phúc chỉ có ở người biết nghĩ cho kẻ khác trước khi nghĩ cho bản thân. Thiện lương chính là con đường ngắn nhất, đưa mỗi chúng ta đến bến bờ hạnh phúc.
#kienthuckinhdoanh
ĐÁNG SUY NGẪM ....
Tại sao người giàu có thì kết hôn muộn, sinh rất ít con.... more
ĐÁNG SUY NGẪM ....
Tại sao người giàu có thì kết hôn muộn, sinh rất ít con. Trong khi đó, thu nhập thấp, nghèo khó thì lại kết hôn sớm, đẻ nhiều?
CHUYỆN CỦA BAO NGƯỜI
Chạm mốc 27 tuổi, sự nghiệp chưa đến đâu, tôi vẫn làm nhân viên văn phòng bình thường, sáng nhanh nhanh chóng chóng đi làm, tối về làm mấy ván game cũng đã hết ngày. Đồng lương ăn tiêu ngay trong tháng đó là cũng đã cạn, tiết kiệm chẳng được là bao, chưa thể mơ đến mua xe, mua nhà gì.
Nhưng ba mẹ tôi nay cũng đã quá mốc 60 tuổi, nhiều nỗi lo trong người nên thấy con trai đến tuổi này vẫn chưa có ý định gì, nên sống c.h.ết đòi kết hôn để sinh cho cụ đứa cháu để bế bồng.
Tôi không muốn kết hôn sớm như vậy khi chưa hề giàu có, khá giả. Nhưng các cụ đều khuyên bảo tôi, nói rằng: “Lấy vợ, đẻ con rồi tức khắc mày sẽ có động lực mà làm giàu. Chứ chờ giàu thì khác gì nằm chờ sung rụng?”. Nghĩ về tuổi già của ba mẹ, sự nghiệp bình bình của mình, tôi đành đồng ý nhận mối được họ hàng giới thiệu và lễ kết hôn được tổ chức sau đó chỉ mấy tháng.
Kết hôn xong, hai vợ chồng tôi nhanh chóng có con. Mẹ tôi mừng lắm, cứ nói đi nói lại là lộc đến rồi đấy, có con có cháu như vậy chắc chắn sẽ ngày càng ăn nên làm ra. Cứ thế hai vợ chồng đẻ liền 2 đứa.
Hai bên gia đình nội ngoại vẫn cứ hồ hởi xắn tay sốt sắng nuôi cháu, người giúp cái này, người hộ cái kia. Công việc của hai vợ chồng thì nhàn nhạt, không thấy tiến thủ bởi cái vòng xoáy con cái, gia đình ngay trước ngưỡng cửa tạo dựng sự nghiệp. Tiền nhà cửa, mua sữa, mua bỉm, ăn uống hàng ngày vẫn phải trông cậy vào bố mẹ, dù các cụ cũng chỉ có vài đồng lương hưu ít ỏi tích góp được.
Sống với nhau mấy năm nay, đẻ được mấy đứa con rồi, tôi vẫn chưa thấy động lực làm giàu của mình đâu. Chỉ thấy ngày càng lo lắng về tương lai, bố mẹ đã già cả, các cháu thì sắp đến tuổi đến trường, đủ các khoản nọ kia. Tôi bắt đầu thấy hối hận rồi!
HY VỌNG VÀO MỘT TƯƠNG LAI “ĐỒNG CAM CỘNG KHỔ”
Yên bề gia thất vốn luôn là điều ai ai cũng mong mỏi. Tuy nhiên, nhiều người đến ngưỡng tuổi mà xã hội coi là nên có một người bạn đời “đồng cam cộng khổ” để cùng lèo lái gia đình đã bỏ qua sự sẵn sàng về mặt vật chất, tinh thần chỉ để kết hôn.
Nhiều người lạc quan thái quá mà vin vào câu: "Đồng vợ đồng chồng, tát biển Đông cũng cạn". Biển Đông dĩ nhiên sẽ không thể nào tát cạn, nên sự đồng lòng của vợ chồng chỉ có giá trị an ủi mà thôi. Còn khi làm chủ gia đình, đứng trước biết bao áp lực tiền bạc, con cái, nhà cửa...lắm điều làm cho hôn nhân rạn nứt có thể xảy ra. Bởi thế bây giờ tỷ lệ l.y h.ôn tăng là như vậy.
Chúng ta không thể bắt giới trẻ khởi động một quy trình ngược, đó là "kết hôn, sinh con, rồi làm giàu". Hãy đảo ngược quy trình này lại, hãy để cho con cái làm việc, tạo dựng sự nghiệp rồi hãy tính đến chuyện lập gia đình. Xây dựng một ngôi nhà, luôn cần nền móng vững chắc. Lập gia đình thì cần vững chắc hơn nữa.
Tất nhiên, cũng có những người cho rằng: “Bao giờ mới được coi là giàu. Chờ giàu là chờ đến bao giờ?”. Họ cho rằng đàn ông kết hôn, bắt đầu phải quán xuyến việc tại gia nên áp lực này sẽ dần tự rèn họ trở nên trưởng thành hơn. Giàu là một khái niệm hoàn toàn chủ quan. Nên dù có ở một mình hay có người bạn đời, thì đều có thể “liệu cơm gắp mắm” sao cho phù hợp với hoàn cảnh. Đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn.
Cưới được vợ tốt làm hậu phương vững chắc thì hoàn toàn xứng đáng. Chưa kể, nguồn tài chính từ vợ và gia đình vợ cũng có thể trợ giúp 2 vợ chồng trong những năm đầu của cuộc sống hôn nhân, cũng có thể tạo thành nguồn vốn để kinh doanh dần dần.
SỰ VÔ TRÁCH NHIỆM CỦA MỘT NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH?
Nhưng viễn cảnh đầy triển vọng trên có áp dụng cho tất cả mọi người?
Nhiều ‘cậu ấm’ sống quen trong sự đùm bọc của gia đình đã lâu nên không thể thoát khỏi tổ kén của chính mình để lập nghiệp cho nên, kết hôn cho đúng. Sau khi lấy vợ, đẻ con, cũng có rất nhiều trường hợp đáng buồn là vợ chồng đẩy gánh
nặng đó lên vai bố mẹ mình, nào là chăm sóc cháu, hỗ trợ về tiền bạc.
Tuổi già của các cụ đáng lẽ được nghỉ ngơi sau bao năm vất vả bây giờ lại phải vắt óc tìm cách chăm cháu, hỗ trợ con, có ít tiền để lo cho tuổi già cũng lại dốc hết cho con. Liệu đây có phải là báo hiếu hay hành hạ?
Nhìn xung quanh mọi người trong xã hội thử xem: tại sao người giàu có thì kết hôn muộn, sinh rất ít con. Trong khi đó, thu nhập thấp, nghèo khó thì lại kết hôn sớm, đẻ rõ nhiều. Cha mẹ làm lụng cả ngày, con cái đầy nhà, không có thời gian chăm lo từng đứa một. Hậu quả là nhiều đứa trẻ khó mà học hành đến nơi đến chốn và rồi nghèo khó, nhận thức kém truyền kiếp cả sang đời con cháu.
Hãy suy nghĩ kĩ cách trả lời cho câu hỏi trước khi lấy vợ đẻ con: Có chăm sóc được cho con hay không? Chăm sóc con như thế nào? Có dành thời gian được cho con không? Sinh con là một chuyện, nuôi nấng, giáo dục còn nặng trách nhiệm hơn rất nhiều.
Tất nhiên có những trường hợp ngoại lệ, nhưng hãy suy nghĩ kĩ để không phải đ.ánh c.ược vào số phận của mình, và số phận của nhiều con người khác. Nếu có điều kiện kinh tế thì mới lấy vợ, đẻ con và phải tự có trách nhiệm với gia đình của mình chứ đừng đẩy gánh nặng đó cho bố mẹ và xã hội.
#kienthuckinhdoanh
BÀI HỌC ĐẮT GIÁ
Dù có làm việc gì, làm ở đâu, làm ở vị trí nào thì cũng hãy... more
BÀI HỌC ĐẮT GIÁ
Dù có làm việc gì, làm ở đâu, làm ở vị trí nào thì cũng hãy nhớ những nguyên tắc quan trọng này:
Nguyên tắc 1: Công việc không nuôi người nhàn hạ, tập thể không nuôi những kẻ lười.
Nguyên tắc 2: Vào một đơn vị làm việc, đừng chỉ chăm chăm vào việc kiếm tiền, trước tiên hãy học sao cho mình đáng tiền.
Nguyên tắc 3: Không có ngành nào là dễ kiếm tiền cả.
Nguyên tắc 4: Làm việc, không có nơi nào là thuận lợi cả, ức chế, bực dọc là chuyện bình thường.
Nguyên tắc 5:
- Không kiếm được tiền, thì kiếm được kiến thức.
- Không kiếm được kiến thức thì kiếm được kinh nghiệm.
- Không kiếm được kinh nghiệm, thì kiếm được trải nghiệm.
- Khi kiếm được những thứ trên rồi, thì không sợ không kiếm được tiền.
Nguyên tắc 6: Chỉ khi thay đổi thái độ của bản thân, ta mới có thể thay đổi được chỗ đứng của mình trong xã hội.
Chỉ khi thay đổi thái độ làm việc của bản thân, ta mới có được vị trí cao trong nghề nghiệp.
Nguyên tắc 7: Nguyên nhân khiến con người ta cảm thấy mơ hồ chỉ có một. Đó chính là trong những năm tháng mà đáng ra ta nên phấn đấu, nên làm việc chăm chỉ thì ta lại nghĩ quá nhiều, nhưng lại làm quá ít!
Hãy luôn nhớ: LÀM VIỆC BẰNG CẢ CÁI TÂM
Bỗng hiểu ra, không có ai vừa si.nh r.a đã có thể đảm nhiệm được việc quan trọng, mà bất cứ ai cũng đều bắt đ.ầu từ những việc giản đơn, bình thường nhất. Hôm nay bạn dán lên mình một cái mác thế nào, có lẽ sẽ quyết định liệu ngày mai bạn có giữ được vai trò quan trọng hay không. Mức độ để tâm, lo lắng cho công việc ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả làm việc, bất kỳ một công ty nào cũng đều rất cần những nhân viên tích cực, có trách nhiệm và chủ động trong công việc.
Những nhân viên xuất sắc không bao giờ là người bị động, đợi người khác sắp xếp công việc cho mình, mà họ luôn là người chủ động tìm hiểu việc mà mình nên làm, rồi dốc hết sức để hoàn thành tốt công việc ấy.
Mười loại người không bao giờ có được lương cao, cũng không đáng để bồi dưỡng:
1. Người muốn nghỉ cả thứ bảy và chủ nhật.
2. Người muốn đi làm lúc 9 giờ sáng và tan làm lúc 5 giờ chiều.
3. Người muốn sống dựa vào lương cơ bản.
4. Người không có chí tiến thủ.
5. Người không có tư duy chạy đua với thời gian.
6. Người làm việc gì cũng chậm chạp.
7. Người không có nhân phẩm.
8. Người không dám chịu trách nhiệm.
9. Người luôn cảm thấy sản phẩm của mình quá đắt.
10. Người luôn trách móc công ty.
Nhậm Chính Phi, người sáng lập ra công ty HuaWei đã từng nói: "Có rất nhiều người hỏi tôi rằng, công ty có nghỉ cả thứ bảy và chủ nhật không? Có cần tăng ca không? Khi ấy tôi chỉ cười mà không nói gì, khách sáo mời họ ra khỏi công ty. Đã muốn nhàn rỗi, sao còn đi làm? Ở nhà luôn có phải là được nghỉ cả tuần rồi không?"
Là người, nếu không tranh thủ cố gắng khi còn trẻ, thế thì bạn có tuổi thanh xuân để làm gì?
Người ta đều nói tuổi trẻ chính là vốn, tôi muốn bổ sung thêm là, chỉ khi phấn đấu, vốn liếng của bạn mới có giá trị, chỉ khi liều m.ạng, tuổi trẻ của bạn mới đáng để bạn tự hào.
- Mở m.iệng ra đã nhắc đến khó khăn, sự trưởng thành đã cách bạn quá xa rồi.
- Mới bỏ ra chút công sức đã nghĩ đến việc báo đáp, cơ hội đã cách bạn quá xa rồi.
- Vừa bắt ta.y vào làm đã nghĩ đến lợi ích cá nhân, trái ngọt đã cách bạn quá xa rồi.
- Mới có chút khởi sắc đã đòi hỏi điều kiện, tương lai đã cách bạn quá xa rồi.
- Vừa mới hợp tác đã nghĩ cách sao cho mình không chịu thiệt, sự nghiệp đã cách bạn quá xa rồi.
#kienthuckinhdoanh
NGƯỜI DỄ NÓNG GIẬN KHÔNG BAO GIỜ CÓ ĐƯỢC HẠNH PHÚC
Nóng giận là thiên địch s... more
NGƯỜI DỄ NÓNG GIẬN KHÔNG BAO GIỜ CÓ ĐƯỢC HẠNH PHÚC
Nóng giận là thiên địch số một của hạnh phúc cuộc đời. Một người luôn phiền não, bất an khó có thể nhận ra vẻ đẹp của cuộc sống. Ngay cả khi đi bộ giữa một biển hoa oải hương, những gì người đó nhìn thấy chỉ là một mảng màu tím quá dày. Vì vậy, người dễ nóng giận không bao giờ hạnh phúc.
Những người tâm trạng thất thường, lúc lên lúc xuống có hệ miễn dịch và hệ nội tiết bị rối loạn, não và các cơ quan nội tạng cũng sinh bệnh. Vậy nên, một người dễ nóng giận không bao giờ có vẻ ngoài rạng rỡ.
Phật dạy: “Tướng do tâm sinh.” Cuộc sống ra sao được quyết định bởi tâm thái thế nào. Chỉ khi con người có một tâm hồn bình thản, yên tĩnh thì cuộc sống mới tươi sáng, rực rỡ. Nóng giận là một trong những cảm xúc bình thường nhất và tồn tại ở mọi ngóc ngách trong cuộc sống. Làm thế nào để không nổi giận có thể coi là một thử thách cho tất cả mọi người.
#kienthuckinhdoanh
ĐỪNG NÊN TH.Ù H.ẬN NGƯỜI KHÁC, VÌ KHI BẠN NHẬN LẠI CHỈ LÀ SỰ Đ.AU KHỔ MÀ... more
ĐỪNG NÊN TH.Ù H.ẬN NGƯỜI KHÁC, VÌ KHI BẠN NHẬN LẠI CHỈ LÀ SỰ Đ.AU KHỔ MÀ THÔI!
-------------
1. Khi bạn thù h.ận, o.án giận người khác thì người bị hận không hề đ.au đ.ớn mà chính bản thân bạn mới là người bị t.ổn thư.ơng, thống kh.ổ, khiến bản thân đầy thư.ơng tí.ch.
Cho nên, sống trên đời luôn nhớ kỹ rằng, tuyệt đối không nên h.ận th.ù người khác.
2. Khi một người có đủ lò.ng bao dung để bao dung hết thảy những chuyện không vui trong cuộc đời thì người ấy đã đứng ở cảnh giới cao nhất của tinh thần.
3. Mỗi người cần làm một người hữu dụng, không cần tận sức làm người vĩ đại.
4. Nóng giận mà để nó phát ra, thì đó là bản năng. Nóng giận mà ước chế được nó lại thì đó là bản sự.
5. Thà làm người luôn tha thứ cho người khác còn hơn làm người luôn để người khác phải tha thứ cho mình.
6. Coi trọng, hiểu người khác nhiều hơn một chút, luôn mang trong mình lò.ng cảm kích, khoan dung.
Khoan dung là một loại mỹ đức, cũng là một loại trí tuệ.
Biển có thể dung nạp trăm sông mới có thể trở nên rộng rãi, cảm ơn bạn bè vì họ giúp đỡ mình, cho mình sự ấm áp, cảm ơn người thù ghét mình bởi họ cho bạn sự kiên cường.
7. Trên đời này có hai việc mà chúng ta không thể không làm, một là đi, hai là dừng lại xem bản thân mình có một phần tâm thái tốt đẹp hay không.
Tâm thái tốt là người bạn đồng hành tốt, giúp chúng ta mừng rỡ và khỏe mạnh.
8. Con người còn sống ngày nào, chính là phúc khí, phải biết trân quý.
Đời người ngắn ngủi mấy chục năm, đừng để tâm vào những chuyện vụn vặt, như thế thân mới có thể thoải mái mà tâm cũng thoải mái.
Thái độ sống của một người như thế nào sẽ khiến cuộc đời người ấy như thế.
#kienthuckinhdoanh
QUẢN LÝ TÀI CHÍNH VỚI QUY TẮC 50/20/30
Quy tắc này sẽ chia nhỏ thu nhập của... more
QUẢN LÝ TÀI CHÍNH VỚI QUY TẮC 50/20/30
Quy tắc này sẽ chia nhỏ thu nhập của bạn thành 3 mục chính với tỷ lệ phần trăm như sau:
1. 50% dành cho chi phí thiết yếu
Là những khoản mà bạn chắc chắn phải bỏ ra bất kể bạn ở đâu, làm gì hay có kế hoạch gì trong tương lai. Thông thường, những chi phí này thường giống nhau ở hầu hết mọi người, bao gồm tiền ăn, tiền ở, chi phí đi lại và các hóa đơn tiện ích như điện, nước.
Hãy cố gắng để tổng chi phí thiết yếu không vượt quá 50% lương. Nhưng nếu con số đó lớn hơn 50%, hãy thử giảm tiền các hóa đơn xuống như sử dụng phương tiện công cộng thay vì phương tiện cá nhân,…
Mà nếu không thể làm được điều đó nữa thì bắt buộc bạn phải giảm 5% ở mỗi danh mục tiếp theo. (Các chuyên gia khuyên bạn cắt giảm ở phần chi tiêu cá nhân, chứ không nên giảm ở mục tiêu tài chính).
2. 20% thu nhập của bạn dành cho tiết kiệm và đầu tư
Bước tiếp theo là dành 20% lương để phục vụ cho mục tiêu tài chính lâu dài của bạn bao gồm tiết kiệm và quỹ dự phòng. Danh mục này chỉ nên được bổ sung khi danh mục chi phí thiết yếu đã được xét đến và trước khi bạn kịp nghĩ đến bất cứ điều gì thuộc danh mục chi tiêu cá nhân.
"Nghỉ hưu" có thể là một khái niệm cần thiết ở tuổi 20, 30 nhưng hãy nhớ bạn càng bắt đầu tiết kiệm sớm bao nhiêu thì tuổi già của bạn càng thoải mái bấy nhiêu khi không phải nghĩ đến chuyện tích góp mỗi ngày.
3. 30% thu nhập của bạn – Chi tiêu cho cá nhân
Danh mục cuối cùng và cũng là yếu tố có thể tạo ra sự khác biệt lớn nhất trong ngân sách của bạn – những chi phí không thiết yếu. Một số chuyên gia tài chính xem xét đây là danh mục hoàn toàn linh hoạt nhưng trong cuộc sống hiện đại, nhiều người cho rằng một số thứ thuộc hàng "xa xỉ" là một phần không thể thiếu với họ. Lý do danh mục này chiếm phần trăm lớn hơn mục tiêu tài chính là bởi có quá nhiều thứ thuộc vào đây.
Những chi phí phục vụ cuộc sống cá nhân bao gồm tiền điện thoại, thực phẩm giải trí, du lịch, mua sắm,… Cũng giống như danh mục chi phí thiết yếu, 30% là tỷ lệ tối đa bạn nên dành cho cuộc sống cá nhân.
Một cách suy nghĩ khá nguy hiểm mà bản thân mình cũng hay mắc phải là cho rằng mấy đồng bạc đáng là bao. Tại sao cứ nên để dành 10 - 20% mỗi tháng? Giờ có nhiêu tiền đâu mà để với chả dành.
Nhưng bạn biết không, mấy đồng bạc đó, khi gộp lại sẽ có giá trị rất lớn. Một ngày bạn bớt uống một cốc cà phê đi sẽ tiết kiệm được 15 - 20 nghìn. Một tháng bạn tiết kiệm 450 - 600 nghìn. Một năm nó sẽ là 5 - 7 triệu. Bạn có thể đóng góp số tiền đó vào quỹ tiết kiệm và để dành cho tương lai.
#kienthuckinhdoanh